Thứ Năm, 13 tháng 5, 2010

ANH và EM

 

 

                               Resort Long Hải ở Bà Rịa

 

Thằng cu Rơm cháu nội 22 tháng (anh), thằng cu Bắp cháu ngoại 18 tháng (em). Mùng 1 tháng 5 vừa rồi ba mẹ hai đứa cùng ông bà về nghỉ lại ở Resort Long Hải cách Vũng Tàu đâu 20 cây số.  Nơi đây  biển xanh, gió mát, đường đi lối lại ần hiện trong tre trúc, hoa lá rực rỡ, xanh tươi, thơm ngát. Cu Rơm và cu Bắp khoái trá tung tăng khắp nơi. 

  

                  Bắp:  Ta phải đi gặp anh Rơm thôi !

  

                    Rơm: Anh đang đến đây Bắp ơi !

  

        Rơm: Sao em lại ngồi thế ? Tuột   bỉm  bây giờ !

  

             Bắp: Đố anh làm xấu được như em đây!

             Rơm: Để xem nào.

                                      Bắp: Xấu thế này này

                     Rơm: Hơ... hơ...Bắp giỏi quá.

  

                              Bắp: Gừ ...gừ...

                 Rơm: Híc xấu dễ sợ, anh chịu thôi.

  

  Rơm: Em hiểu ý  anh là gì không??  Bó tay đó em !

 

 

Thực ra, cu  Bắp mới 18 tháng tuổi chỉ nói được tiếng một, ba, mẹ, bà... Cu Rơm 22 tháng tuổi  khá hơn, nói được tiếng đôi, ông ơi, mẹ ơi, ba ơi...Ngọc Tú (con gái Bu) mẹ cu Bắp chọn trong vô số ảnh chụp hai đứa sắp xếp thành “kịch bản”, viết lời thoại rồi đưa lên Facebook. Nguyện vọng cả nhà cũng mong anh em chúng nó sau này vui vẻ thương yêu nhau như thế.

Đọc tiếp ...

Thứ Ba, 11 tháng 5, 2010

PHỎNG VẤN TRÁI TIM

 

 

                                 Người không quen biết

 

PV : Lâu nay mãi xê dịch tận đẩu tân đâu...Tôi có lỗi với bạn quá

Trái tim: Không sao, xê dịch là hay, đi một ngày đàng học một sàng khôn.

PV: Khôn đến đâu thì chưa biết, chỉ ngộ ra được đôi điều.

Trái tim: Điều gì vậy ?

PV: Người đời có thể dùng mọi ngôn từ để thoá mạ nhau, lăng nhục nhau, nhưng khi nói đến trái tim thì mọi thứ ngôn ngữ trên đời đều vuốt ve bằng những mỹ từ. Bạn quả là hạnh phúc.

Trái tim: Chẳng qua người ta làm các phép gán. Người Trung Hoa gán Tý cho chuột, gán Sửu cho trâu, gán Dần cho hổ...Lưu Tô, môn đệ của Lão Tử gán cho tim là "chủ nhân của hơi thở", Pascal không quan tâm đến nảo, ngài  bảo: "Tư tưởng lớn đến từ trái tim".

PV: Đấy là mơ mộng của các triết gia. Quan niệm của tôn giáo chắc thực tế và đáng tin hơn  ?

Trái tim: Thì cũng na ná thế. Với tín đồ đạo Hồi: "Trái tim- ngai vàng của Thượng Đế". Ky Tô giáo lại bảo: "Trái tim - vương quốc của Chúa Trời"  

PV: Hình như người Việt có cách nhìn trái tim độc đáo hơn?

Trái tim: Nước Việt là nước thơ, dân Việt có quá nhiều thi sỹ, họ khoái đưa tim vào thơ, chẳng hạn: " Tim em rụng âm thầm từng cánh vụn",  "Ai tạc em vào phiến trái tim tôi",  hoặc: "Trái tim em giữ, bùa mê tôi cầm". Có nhà thơ đưa tim lên dao thớt để chia: "Rất chân thật chia ba phần tươi đỏ, anh dành riêng cho Đảng phần nhiều phần cho thơ phần để em yêu... "

PV: Thì tự cổ chí kim thi sỹ Tây, thi sỹ Tàu, đều đưa tim vào thơ cả đấy thôi. Là tôi muốn nói nét độc đáo kia.

Trái tim: Độc đáo? ...Khó nhĩ !! À, bạn hãy vào một hôn trường, nói  dễ hiểu là phòng cưới. Ở đây có sự giao  thoa văn hoá ...siêu độc đáo.

PV: Giao thoa văn hoá ??

Trái tim: Đúng thế,  giao  thoa giữa Văn hoá tim và Văn hoá phong bì

PV: Ôi, lại có cả Văn hoá tim ?

Trái tim:  Hoạt động của con người tạo ra các hình thái văn hoá. Chẳng hạn sếp sau lên thay sếp trước là thay luôn bộ sậu tuỳ tùng, thay hướng cửa, thay luôn vị trí đặt bàn ghế, đó là "Văn hoá phá". Trái tim trong tiệc cưới ngày trước được vẽ lồng với đôi chim câu và dán trang trọng trên tấm phông. Ngày nay nó được làm bằng xốp, thành cái hộp rổng, tô màu xanh đỏ và hạ bệ xuống chỗ ra vào để quan khách cho phong bì vào như cách cứu trợ thiên tai hoặc bỏ phiếu trong các dịp bầu cử.

PV: Thì xem mỗi phong bì như là một lá phiếu tín nhiệm đôi uyên ương cũng được chứ sao?

Trái tim: Xin được hỏi lại,  mỗi kỳ bầu cử bạn có tín nhiệm những người có tên ghi trên lá phiếu không ?

PV: Là phận phó thường dân, lăn lộn giữa chốn mưu sinh, làm sao biết ai tài đức hơn ai mà chọn. Với lại người ta cũng cơ cấu ghế đẩu xong rồi ...

Trái tim: Người bỏ phong bì vào quả tim xốp cũng na ná thế.  Đa phần là người ta đi  trả nợ và ...trả giá.

PV: Trả nợ thì còn hiểu được, còn trả giá ?

Trái tim: Thì bạn phải bỏ phong bì nhiều ngàn đô Mỹ để bố mẹ cô dâu (hoặc chú rể) nhận con em bạn vào làm việc ở một chỗ béo bở chẳng hạn. Có phải là trả giá không?

PV: Hoá ra, làm trái tim cũng ...

Trái tim: Cũng đau đớn lắm. Ngoại trừ tan nát do phụ tình gây ra, trái tim còn  phải lên bàn mổ

PV: Sao ? Trái tim xốp cũng lên bàn mổ.

Trái tim: Đấy là lúc nhà gái và nhà trai cùng mời khách đến cùng một khách sạn. Hai trái tim đặt cùng phòng, khách mời rất dễ bỏ phong bì nhầm. Những lúc như vậy vị khách khẩn khoản ban tổ chức giải phẩu trái tim ra để ...sửa sai !

PV: Chà chà, rắc rối nhỉ. Vậy xin hỏi, bạn nói gì về ...trái tim tổ quốc.

Trái tim:  Thôi... thôi...vụ này bạn phải phỏng vấn Quốc hội.

PV: Thì Quốc hội trả lời rồi, 92% đại biểu bỏ phiếu đồng ý mở rộng chỉ giới Thủ đô hiện nay là 920,97 cây số vuông, lên đến 13.436 cây số vuông vào năm 2050. Trái tim Tổ quốc rồi sẽ phình to gấp 13 lần hiện tại. Vấn đề là tôi muốn nghe ý kiến chính trái tim nói ra...

Trái tim: Trước hết ta phải nhất trí với nhau về phép tu từ. Một trái tim to khác với một trái tim phình to do bệnh lý. Nếu các vị chăn dân không cải thiện khả năng quản lý thì mở rộng Thủ đô khác nào xây thêm một cái phòng bên cạnh phòng đã có.

PV: Xin bạn nói rõ hơn

Trái tim: Một cái phòng bừa bộn, lại xây thêm một phòng nữa để bừa bộn như thế, thì...

PV: Thì không chỉ là bệnh lý bình thường mà là ung thư đã di căn

Trái tim: Ối... ối...hình như...như ...

PV: Bạn làm sao thế ? Xin lỗi đã làm phiền bạn hơi lâu...để... để... tôi đưa bạn vào nhà thương cấp cứu!     

  

Đọc tiếp ...