Chiều qua, chuông điện thoại reo, bên kia là tiếng phụ nữ êm như nhung chưa từng quen biết: "Anh bu à, tui đọc sách thấy hai chữ quan tái nghĩa nó là gì anh nhỉ ??". Cũng may mà bu một thời ghiền thơ Nguyễn Bính nên nói ngay: Quan là cửa ải, tái là thành lũy nơi biên giới. Quan tái là cửa ải nơi biên giới giữa hai nước. Nguyễn Bính có bốn câu thơ thế này: Chiều nay…thương nhớ nhất chiều nay. Thoáng bóng em trong cốc rượu đầy. Anh uống cả em và uống cả. Một trời quan tái mấy cho say. Bài này ông làm năm 1940 ở Lạng Sơn, quan tái hẳn là ải