Sáng nào Bu cũng đi dọc bờ sông Nhật Lệ thay vì tập khí công dưỡng sinh, đi chán thì quần tam tụ tứ nơi mấy ghế đá vườn hoa để tán chuyện trên trời dưới đất. Anh nào cũng có chuyện kể để cười. Thường là những chuyện không có đầu đề, SIÊU MŨI là tên Bu đặt cho một câu chuyện Bu được nghe ...
Một ông quan nhỏ trị vì một địa phương nọ không hiểu sao rất sùng bái Tàu, với ông cái gì của Tàu cũng tốt, cũng đẹp, cũng ngon. Đoàn du lịch xuất ngoại nào ông cũng gợi ý sang Tàu. Lần này thì đich thân ông làm trưởng đoàn một đoàn sang Tàu. Sau khi đến Tô Châu chiêm bái Hàn Sơn tự, đến Hàng Châu ngắm sông Tiền Đường, lên Thượng Hải dạo thuyền trên sông Hoàng Phố ông hứa với mọi người: Tôi sẽ đưa các vị đến Bắc Kinh thưởng thức một món ăn mà trước khi chết ai ai cũng nên nếm thử một lần. Nghe thế cả đoàn nhao nhao: Phải nếm một lần, phải nếm một lần, món gì vậy trưởng đoàn ơi. Ông trưởng đoàn trịnh trọng: Món vịt quay Bắc Kinh. Thế nhưng, khi đến nhà hàng vịt quay, các cô phục vụ dọn ra mỗi người một con vịt thơm phức vàng rụm ai nấy vội vàng cầm dao, cầm nỉa, thì ông trưởng đoàn đứng dậy nói: Các vị hãy khoan, để tôi kiểm tra đã, nói rồi ông lần lượt ngửi vào phao câu từng con vịt, xong, vẩy cô phục vụ đến bảo: Chúng tôi gọi vịt Bắc Kinh sao nhà hàng lại dọn ra vịt Phúc Kiến. Các cô phục vụ ngoan ngoản đổi ngay thứ vịt khác, nhưng sau khi kiểm tra ông lại quát: Nhà hàng này láo, hết vịt Phúc Kiến lại dọn ra vịt Tứ Xuyên. Nghe thế, ông chủ nhà hàng ra chấp tay lạy ông như tế sao, miệng khẩn khoản: Ông thương tình đại xá cho, ngộ chủ quan, không tưởng tượng nỗi trên thế giới này lại có cái mũi siêu đẳng ngoại hạng như mũi ngài.... Ông trưởng đoàn dọa: Ông hãy coi chừng mất tiêu cái thương hiệu vịt quay Bắc Kinh, nói cho mà biết, chỉ ngửi phao câu không thôi tôi có thể nói vịt nuôi ở xã nào, huyện nào chứ không chỉ nói tỉnh chung chung đâu. Từ nay phải bỏ ngay cái chiêu lừa đảo nghe chửa.
Tối đó, đang mơ thấy mình dạo trên tiên cảnh thì nghe tiếng cạch cạch, ông bật dậy mở cửa. Một cô gái Tàu xinh như mộng đứng trước mặt ông, cô gái khẩn khoản: Em cắn cỏ cắn rơm nhờ ông trưởng đoàn giúp cho một việc, không rõ ông có thương tình giúp cho không. Ông trưởng đoàn mau mắn: việc gì giúp được tôi không từ chối. Cô gái mừng quá bật khóc thảm thiết, nhưng em...em... khó nói quá... để em lựa lời sao cho tế nhị đã...huhuhu... Nghe nói ông có biệt tài ngửi phao câu vịt mà biết được quê hương bản quán nó huhuhu.... Ông trưởng đoàn sốt ruột: Thế cô cần tôi giúp gì thì nói ra chứ. Cố gái cúi đầu nói trong nước mắt: Dạ, em...em... đã 20 năm này lần mò tìm...tìm... Cô chưa nói hết câu ông trưởng đoàn đã vổ đùi cười vang: Cô bị thất lạc bố mẹ với quê hương bản quán chứ gì, ồi, chuyện vặt, đến vịt quay chín rồi tôi còn nói được là nó ở làng nào xã nào huống hồ là người đang sống nhăn như thế kia. Hehehehe !!
Hahaha... chuyện tiếu lâm nầy em đã được nghe kể... vui nhỉ?
Trả lờiXóanslekim đã nghe chuyên ấp trứng voi chưa hihiihi vui lắm
Trả lờiXóaÔng trời ơi, coi xong cười đến té ghế luôn.
Trả lờiXóaCó khi nào ông quan đó hửi xong lại té ra chết giấc vì hửi ra được mùi con rơi của ổng không ta! hihihiiii
Một biệt tài khác của anh Bu đây!
Trả lờiXóaBác Bu đưa hình minh họa hiền quá hehehe
Trả lờiXóaHehehe! Không hiểu ông trưởng đàn này đi luyện mũi ở đâu đấy nhỉ?
Trả lờiXóaÔi, cô ấy may mắn quá. Thế thì bác kia nên làm dịch vụ tìm trẻ và em lạc.
Trả lờiXóaE nghe một dị bản rằng ông ấy đoán cô gái Tàu lưu lạc từ Việt Nam, người đảo Phú Quốc.
Trả lờiXóa:(((. Xin lỗi các bloger PQ nha.
Trả lờiXóaBác Bu kể tiếp chuyện đó đi ạ, hihi
Chao ôi, có bị làm sao không ??
Trả lờiXóaCó người mê Tàu nhưng bị Tàu lừa, và cái mũi anh ta được việc cho người Tàu lắm hehehe.
Trả lờiXóaBạn tìm hộ cho một hình không hiền có được không ??
Trả lờiXóaAnh này nghe đâu bẩm sinh chứ trường nào luyện được như thế .
Trả lờiXóaBiết thế, để Bu kiểm chứng lại xem.
Trả lờiXóaTheo Bu thì cô ấy chẳng may mắn gì lắm mà không chừng thua thiệt.
Trả lờiXóaCụ Tản Đà có hai câu thơ thế này;
Quần tía đùi non anh Chiệc vổ
Rừng xanh cây quế chú mường leo
Nếu các chị em không phản đối thì Bu kể liền
Trả lờiXóaTrong chương "Dưỡng Sinh Chủ"của Nam Hoa Kinh,Trang Tử kể về nghệ thuật xử dụng dao của anh đồ tể.Nay có nghệ thuật xử dụng mũi "siêu phàm"như thế,không biết cụ Trang Tử có cho là "dưỡng sinh'"không nhỉ ! hehehehe...
Trả lờiXóaChuyện thật vui! bác Bu dạo này lại nghiêng cánh sang vùng trời mới rồi đây! :D
Trả lờiXóaẤp trứng voi thì KL chưa nghe. Hum nào anh kể nhé! Hihi
Trả lờiXóaĐề tài Bu khoái, viết ra sẽ có nhiều người ngán. Đã có người hỏi "Bu đang soạn giáo án à?" hoặc "Bu lại nói chuyện khó hiểu rồi". Bởi vậy Bu xoay sang kể chuyện cười xem như là chuyển gam trưởng sang gam thứ trong một ca khúc vậy.
Trả lờiXóaChiều bạn Bu sẽ kể nhưng ngộ nhỡ có ai "kêu trời" thì sao? Hehehe
Trả lờiXóaVâng, em chờ đọc...
Trả lờiXóaChắc chắn cụ Trang xem cái mũi anh chàng nọ là "dưỡng sinh" vì nó gây cười cho mọi người, mà một nụ cười là 10 thang thuốc bổ mà.
Trả lờiXóaNgửi bằng đấy cái phao câu vịt Tàu ...chẳng biết anh chàng có phát hiện ra Tàu là Siêu lừa đảo ko nhỉ ...? lần này thì e rằng anh ta chết vì cái phao câu chính hiệu lừa đảo quá !!! ....
Trả lờiXóaChuyện này đáng ra phải ghi thêm mấy chữ "tặng những ai mê Tàu thái quá" hihihi
Trả lờiXóaEm không phản đối, Bu kể liền đi nhé hihi
Trả lờiXóaHóa ra NĐNN vẫn còn vào blog?
Trả lờiXóaCâu chuyện hơi bị khó kể nên còn phải lựa lời hehehe..
Phen này "ông" quyết kinh doanh "ngửi"
Trả lờiXóaVừa hít, vừa la, vẫn đắt hàng
Doanh nghiệp ông này sẽ giàu to
Trả lờiXóaDạ thỉnh thoảng em có vào, chủ yếu để kiếm vài chục thang thuốc bổ Bu à, em đang suy dinh dưỡng quá :D
Trả lờiXóaNhiều bạn ảo cho là Bu viết ra toàn những điều khó hiểu, khô như ngói, đọc không vào. Có bạn thân tình hỏi Bu đang soạn giáo án đấy à.? Huhuhu. Thế là xoay ra kể chuyện cười để thay đổi không khí, nhưng vì không có năng khiếu kể chuyện cười nên không rõ chúng có đáng là thuốc bổ chống suy dinh dưỡng không. Bu đang tính gác "bút" Blog để theo chuyện cơm áo cho vợ con được nhờ..hơ hơ hơ !
Trả lờiXóa