Đoàn công tác của bu dưới bóng cây Kơnia, QL27 năm 2000
Cứ
mỗi lần nghe ca sĩ Măng thị Hội hát bài Dưới bóng cây Kơ nia bu tui lại thẫn thờ có khi cả
buổi. Thẫn thờ vì nhớ Tây Nguyên, nhớ một chuyến công tác cách nay trên mười năm, bu dừng xe dưới
mấy gốc cây cơ nia trên một đỉnh dốc gần đèo Chuối thuộc quốc lộ 27, mở to ca
khúc Dưới bóng cây cơ nia lời thơ Ngọc Anh nhạc của Phan Huỳnh Điểu cho cả đoàn
nghe. Nhạc quyện vào lời, lời quyện vào tiếng lá cây Kơ nia rì rào ngay trên
đầu mình như thổn thức, như nghẹn ngào,
làm cả đoàn ngồi lặng. Bu thấy cay cay khóe mắt nghĩ đến nhà thơ Ngọc Anh, một nghệ
sĩ đã để lại cho đời mãi mãi một cây kơ nia tuyệt vời, là một nghệ ỹ vô danh.
Ngọc
Anh và Nguyên Ngọc là học sinh nhập ngũ cùng
một ngày, cùng làm lính, làm phóng viên mặt trận, rủ thêm Nhật Lai nữa
lên Tây Nguyên, vì hăng hái, vì lãng mạn, vì thích phiêu lưu mạo hiểm. Ba ông
lang thang khắp Tây Nguyên suốt thời kỳ đánh Pháp, làm đủ thứ việc không tên và
có tên: Đánh giặc, làm rẫy, đi vận động
quần chúng, tổ chức du kích, vũ trang tuyên truyền…cả rong chơi la cà trong các
buôn Ê đê, Giarai, Mơnông, Sêđăng, Triêng Dẻ, Cor…Trong ba người thì Ngọc Anh
đẹp trai nhất, đẹp đến nỗi có lần đóng kịch hóa trang giả làm con gái, Nguyên
Ngọc đứng cạnh bổng lúng túng ngượng
ngùng đến đỏ mặt như đứng cạnh một giai nhân.
Thế nhưng trong ba người thì Ngọc Anh là Tây Nguyên nhất, Nguyên Ngọc tự
nhận “Chúng tôi hình như ít nhiều có “làm ra vẻ” Tây Nguyên. Ngọc Anh thì Tây
Nguyên từ trong máu” (1). Tập kết ra bắc Nhật Lai đã thành nhạc sỹ tiếng tăm,
Nguyên Ngọc là nhà văn nổi tiếng với tiểu thuyết Đất nước đứng lên, còn Ngọc
Anh âm thầm về Ban Dân tộc Trung ương
làm một cán bộ nghiên cứu. Có lần Nguyên Ngọc giục viết gì đi chứ, Ngọc Anh chỉ
cười.
*
* *
Khoảng 1956 1957, trên các báo rải rác thấy đăng một số bài thơ Tây Nguyên, bên dưới chỉ ghi “Dân tộc Bana”,
“Dân tộc Êđê” kèm theo dòng chữ nhỏ hơn trong ngoặc đơn “Ngọc Anh dịch”. Nhà
văn Nguyên Ngọc cho hay “Chính tôi mãi về sau này mới biết chẳng phải “dịch” gì
cả. Đó là thơ sáng tác của Ngọc Anh. Hàng chục, hàng trăm bài. “Bóng cây kơnia”
là bài hay nhất. Lạ lùng thay, tôi phải viết hàng mấy trăm trang hì hục để có
một chút gì đó Tây Nguyên. Ngọc Anh chỉ viết:
Bóng tròn che lưng mẹ
Về nhớ anh mẹ khóc
***
Bóng ngả che ngực em
Về nhớ anh không ngủ
***
Rể mày uống nước đâu?
Uống nước nguồn miền Bắc
***
Bài thơ được phổ nhạc, làm rung động mọi tâm hồn Việt Nam ở cả hai
miền Nam Bắc, cũng làm rung động cả những dân tộc ngoài biên giới Việt Nam khi
nghe ca sỹ Măng thị Hôi đến biểu diễn. Nhà thơ Ngọc Anh đã gieo hạt kơnia vào mỗi tâm
hồn Việt Nam , mọc thành cây xanh tươi, tỏa bóng mát cho rất nhiều thế
hệ. Ấy vậy mà mỗi lần trình bày ca khúc Dưới bóng cây kơnia người ta chỉ nói vắn tắt “Sáng
tác của nhạc sỹ Phan Huỳnh Điểu”, Ngọc Anh trở thành vô danh.
*
* *
Năm 1964 nhà thơ Ngọc Anh hy sinh dưới chân núi Ngọc Linh huyện
Đak Glei phía bắc tỉnh Kon tum. Hai mươi
ba năm sau chị Xoa vợ nhà thơ Ngọc Anh
cùng con trai tên là Bắc vào tìm hài cốt chồng. Cuộc tìm kiếm được sự giúp đỡ của các vị lãnh
đạo Gialai và Kontum diễn ra ròng rã trong
sáu tháng trời. Đến một buổi
trưa, ở chân núi Ngọc Linh, trong một làng của người Cor, anh cán bộ công tác
thương binh xã hội của tỉnh thắp nhang khấn vái, cầm rựa đi chặt một mắt tre
làm chén tạm rót rượu bổng vấp một hòn đá nằm sâu trong đám lá mục. Anh moi
tiếp lá mục quanh hòn đá thì phát hiện ra đá được xếp theo hình chữ nhật, ra
ngày ấy những người lính chôn cất đồng
đội đã cẩn thận xếp đá quanh mộ để đánh dấu…cho ngày hôm nay! Chị Xoa còn nhận
ra được chiếc răng sâu bên trái hàm trên
của người chồng chị chỉ được chung sống trước sau vẻn vẹn có bốn mươi ngày…Mộ
Ngọc Anh bây giờ đặt ở nghĩa trang liệt sỹ Điện Bàn Quảng Nam . Tấm bia
bia nhỏ ghi dòng chữ đỏ:
Liệt sĩ Ngọc Anh
Nhà văn
Nhà văn Nguyên Ngọc khẳng định “Trong danh sách tất cả hội viên
Hội nhà Văn Việt Nam
trước nay kể cả những người đã mất do Ban công tác hội viên của Hội lưu trử đến
nay có tất cả 592 người. Không có tên Ngọc Anh”. (1)
Người nghệ sĩ đã để lại
cho đời mãi mãi một cây kơnia tuyệt vời là một nghệ sĩ vô danh.
***********
Mời bạn thưởng thức ca khúc
Dưới bóng cây kơnia, thơ Ngọc Anh nhạc Phan Huỳnh Điểu theo địa chỉ sau:
(1) Theo Tản mạn nhớ quên của Nguyên Ngọc