Hai hình trên: Người dân thương khóc Đại tướng Võ Nguyên Giáp
1- Sau khi nghe ông Tổng bí thư Đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng đọc điếu văn trước linh cửu Đại tướng Võ Nguyên Giáp, ông Nguyễn Trọng Vĩnh nguyên thiếu tướng, cựu đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc nói: “Tôi thấy nếu không nói ông ấy là một vị anh hùng dân tộc thì đó là điều chưa thỏa đáng, chưa xứng đáng với công lao bất hủ của Đại tướng và cũng không xứng đáng với cống hiến to lớn của đại tướng với dân tộc” (1) Giáo sư Huệ Chi nguyên chủ tịch Hội đồng Khoa học của Viện Văn học thuộc Viện Khoa học Xã hội Việt Nam, giải thích về sự kiện ấy “Ông ấy không nói đến chữ anh hùng của ông Võ Nguyên Giáp thì dễ hiểu bởi vì ông ấy là con người sách vở, ông ấy thấy Đại tướng trước chưa được phong anh hùng bao giờ cả thì ông ấy tránh đi không dùng chữ anh hùng”(2)
Cũng
lạ, nước Nam ta có tiếng ra ngõ gặp anh hùng.
Bà Nguyễn thị Suốt chèo đò ngang trên sông Nhật Lệ chở dân và bộ đội qua
lại giữa Bảo Ninh và Đồng Hới trong chiến
tranh được phong anh hùng. Mà không chở thì bà sống bằng gì nếu không có thu nhập
từ khách sang sông. Ông Võ Xuân Nở nhặt một trái bom bi quả dứa trên mặt đường ném
xuống Bàu Sen cho một chiếc xe qua cũng thành anh hùng. Hihihi, bom bi quả dứa rơi xuống chạm đất mà
câm thì đặt nghiêng nó trên đe rồi dùng búa tạ đập vở nó cũng không nổ. Dạo đó loại bom này mới xuất hiện, ông Nở không biết nguyên lý nổ của nó, người phong ông ấy là anh hùng ở tận ngoài bắc
ít chịu bom đạn càng không biết. Thôi, thế cũng được, ngoài lòng yêu dân yêu nước
ra đôi khi người ta phải liều chút xíu mới thành anh hùng. Vậy tướng Giáp lừng
lẫy Điện Biên chấn động địa cầu, làm thay đổi diện mạo thế giới trong thế kỷ 20
chưa đáng là anh hùng sao. Nhà nước chưa phong anh hùng cho tướng Giáp do quên
hay thấy công trạng ông chưa bằng bà Nguyễn thị Suốt và ông Võ Xuân Nở. Hihihi dân đen bó tay chấm com.
2- Điếu văn bác Trọng thấy kê cứu nhiều chức vụ của tướng Giáp: “Nguyên
Uỷ viên Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, nguyên Bí
thư Quân uỷ Trung ương, nguyên Phó Thủ tướng thường trực Chính phủ, nguyên Bộ
trưởng Bộ Quốc phòng, Tổng Tư lệnh Quân đội Nhân dân Việt Nam, Đại biểu Quốc hội
từ khoá I đến khoá VII; nhà lãnh đạo có uy tín lớn của Đảng, Nhà nước và nhân
dân ta; người học trò xuất sắc và gần gũi của Chủ tịch Hồ Chí Minh người chiến
sĩ cách mạng kiên trung; vị Đại tướng đầu tiên của Quân đội Nhân dân Việt Nam”.(3) Ơ hay!! Hóa ra bác tổng Trọng quên
mất “Năm 1983 ông
(VNG) được
Hội đồng Bộ trưởng phân công kiêm nhiệm thêm vai trò Chủ tịch Ủy ban quốc gia dân số và sinh đẻ có kế hoạch”(4). Có thể do trăm công nghìn việc, lại xúc động lúc quốc tang
bối rối làm bác Trọng quên chăng. Còn nếu bác nhớ mà không đọc chẳng hóa ra bác
chống lại quyết định bổ nhiệm của Đảng
và Nhà nước cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp sao.
Hay là bác Trọng cho rằng năm 1983 các đồng chí của tướng Giáp đang nắm
vận mệnh quốc gia bày ra cái chức đó để làm mất uy tín và hạ nhục vị tướng huyền
thoại ? Cả hai trường hợp bác quên, hay
làm như quên, thì dân Việt Nam có chút thiện cảm với bác, cho dù cái giọng đọc điếu
văn của bác hơi khô khan không thể hiện
sự xúc động tự đáy lòng.
3- Nhà
văn Nguyên Ngọc có viết “Nhớ và quên, ngẫm mà xem, phải chăng nói
cho cùng đó là hai lẽ sinh sinh tồn tuy hai mà một, hai mặt chủ yếu không thể
tách rời của công cuộc làm người ở đời”(5). Bác tổng Trọng thực hiện triết lý này thiệt
khéo khi đọc điếu văn trước linh cửu tướng
Giáp. Bác nhớ mà làm như quên, bác có vẻ quên mà thực ra vẫn nhớ… hihihi thế mới
là đại chính khách của một quốc gia vậy.
(1), (2) www.bbc.co.uk/vietnamese
(3). http://thethaovanhoa.vn
(4). Võ Nguyên Giáp –
Wikipedia tiếng Việt
(5). http://thethaovanhoa.vn/van-hoa-toan-canh/mot-nguyen-ngoc-thanh-xuan-trong-but-ky-tay-nguyen-n20130120051405967.htm
(5). http://thethaovanhoa.vn/van-hoa-toan-canh/mot-nguyen-ngoc-thanh-xuan-trong-but-ky-tay-nguyen-n20130120051405967.htm