Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

NĂM MÙI NÓI CHUYỆN DÊ




Hồi bà xã bu đang làm nhân viên phòng tín dụng Ngân hàng Nông nghiệp Phát triển nông thôn, thỉnh thoảng có cô bạn thân cùng phòng  đến chơi.  Nàng không đẹp song ưa nhìn, vốn là cây đơn ca văn công quân đội nên tính tình hồn nhiên, xởi lởi, không có vụ điệu đà làm dáng như nhiều cô khác. Tên quai nôi là Thanh Thản, nhưng có ai gọi  là Thum Thủm thì  nàng cũng tiếp chuyện và thưa gửi đâu vào đấy.
    Hôm ấy vừa bước vào nhà bu Thản đã bô bô:
- Anh bu, em làm tín dụng trên mười năm trời mà hôm nay bị sếp  Lê Văn Mường mắng một trận te tát, tức cả mình.
- Sếp mắng làm sao
- Mắng em bị rổng kiến thức
- À, rổng kiến thức?  Thì ai mà chẳng có chỗ rổng
- Này này, đừng có mà xiên xẹo nhé
- Thì nói thẳng ra xem nào…
- Em làm dự án chăn nuôi dê cho doanh nghiệp Dương Cường. Cha giám đốc xin vay để nâng đàn dê từ 60 lên 260 con.  Hồ sơ em ghi cho doanh nghiệp mua 100 dê đực và 100 dê cái,  xong đem lên trình thì bị sếp chê nào là rổng kiến thức, nào là lảng phí giống đực.
- Lạ nhỉ.
- Mà anh bu  biết đấy, nhà em chủ yếu là giống đực. Ông xã và hai thằng con trai em xem là ba ông vua, đến chàng gà trống gáy báo thức và chú chó đực giữ nhà em cũng thương yêu lắm. Của đáng tội, lâu lâu cả nhà có đi chén lẩu dê, nhưng kiến thức về dê em đâu có rành.
- Sếp chê em lảng phí giống đực là chí phải. 100 con dê cái chỉ cần 10 con dê đực thôi.  Em đã lảng phí đến  90 con đực rồi.
-  Hihihi… hóa anh cũng không biết gì về dê đực, sếp Văn Mường bảo 100 dê cái chỉ cần 5 con dê đực là nó phục vụ ngon ơ.  Cô phải nhớ dê  đực là biểu tượng  tuyệt hảo cho sức mạnh nam tính. Nó là sáng tạo vĩ đại cuối cùng của thượng đế trên cõi đời mà ta cần trân trọng.
- Ờ nhỉ…nhưng biết đâu đấy, nhỡ có con bị liệt dương thì sao. Phải có lực lượng dự phòng chứ.
- Em cũng bảo thế nhưng sếp gạt đi, giống dê đực chỉ có sống hoặc chết chứ không bao giờ liệt, cái tên doanh nghiệp Dương Cường là có cái lý của họ đấy. Dương Cường là cường dương là sức mạnh nam tính hiểu không.   Đã thế sếp lại còn hỏi,  thỉnh thoảng cô có đọc thơ không?
- Hả? ông Lên Văn Mường còn nói đến thơ a?
- Không chỉ nói  mà  đọc ngay  cho  em nghe mấy câu  thế này:
 Nếu một ngày kia nhân loại hết tính dê
Khác nào thành phố nhiều ngày cúp điện.
Các bà, các cô không còn chưng diện.
Khắp phố phường đường sá cũng buồn thiu.
….

Bu tui khoát tay bảo Thanh Thản không đọc tiếp nữa, ngụm nước vừa uống vào miệng  đi lạc vào khí quản, ho sặc sụa, dàn dụa nước mắt, nói lạc cả giọng:
-   Cô bị… i… a  (bịa)
-   Em bịa  chết liền, xin thề, xin thề…

Hihihi! 





21 nhận xét:

  1. Hihi... Đúng quá bác Bu ơi. Nhờ có dê mà cuộc sống có nhiều sắc màu và tấp nập niềm vui cũng như nỗi buồn.... :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng thế Yên Vũ ơi. Mà sao không vào được trang Yên Vũ vậy ?

      Xóa
    2. Xin mời bác bu ghé thăm:
      http://diquamienaovong.blogspot.com

      Xóa
    3. Bu sẽ sang đọc và có nhận xét

      Xóa
  2. Cái hình anh chàng ngậm cành hồng... đẹp giai quá bác Bu ui! hic...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bọn dê cái có lẽ không kịp lựa chon anh dê đực đẹp giai hihi

      Xóa
  3. Hi hi...cập nhật ngay kẻo rỗng !

    Trả lờiXóa
  4. Xin góp chuyện DÊ với bác BU và mọi người bằng mấy câu lục bát dê quê tôi ( Dê núi):
    Tái DÊ chấm với tương gừng
    Ăn vào khí thế phừng phừng như DÊ
    Mình về ta chẳng cho về
    Hôm sau lại tiếp tái DÊ, tương gừng...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tái dê chấm với tương gừng
      Ăn vào khí thế phừng phừng như dê
      Anh về em chẳng cho về,
      Bởi anh khí thế như dê phừng phừng,

      Xóa
    2. Bác Vũ Nho à, bu tui nói chung không nhiệt tình với các loại thịt ...có lần nào đó chén thịt dê nhưng không nhớ có tương gừng hay không nữa. Chỗ bu ở (Vũng Tàu) có vô số nhà hàng thịt dê, hôm nào phải rủ bà xã đi thực tế một chuyến xem nó phừng phừng đến dâu hihi

      Xóa
  5. Ui trùi ui chú Bu, bái chú làm sư lun á. Ờ, mà sếp của chị ấy chẩn quá trời lun mà. Vua ngày xưa mấy ngàn cung tần mỹ nữa mới bỏ sót , chớ 100 con dê cái mà có tới 5 con dê đực là ...cũng nhiều chú hén. hì hì
    Công nhận, xả cả xì trét. Cả nhà vui vẻ chú Bu ui !

    Trả lờiXóa
  6. Dê với cà...
    Nếu thiên hạ mà mất tính dê thì đúng là buồn thật :-)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Buồn như thành phố cúp điện....mấy quả cà bu không chú thích thì ai cũng biết là cà dái dê hihi

      Xóa
  7. Bác Nano
    Không cho thì cũng phải về
    Cho dù em nguýt, em chê, em cười
    Lạy em cả nón lẫn tơi
    Anh đây chưa phải là người gốc dê

    Trả lờiXóa
  8. Đấy chỉ là chuyện các nhà hàng dê núi quê tôi QUẢNG CÁO thôi. Mà xin nói với các bác là lần đầu tôi nghe câu này không phải ở NB mà là ở Lạng Sơn. Khi giới thiệu quê quán, tôi xưng là người Ninh Bình, một bác ở Lạng Sơn đã đọc mấy câu này. Bây giờ bác Bu lại soạn lời đáp. Quá là thú vị. Tuy nhiên, nếu bác Bu thử nghiệm ăn thịt dê ở Vũng Tàu mà đi cùng bác gái thì....
    Không cho anh cũng cứ về
    Cho dù em nguýt em chê, em cười
    Lạy em cả nón lẫn tơi
    Đừng trêu Sư tử...mà rơi mất đầu!
    He he he... Chuẩn bị sẵn cho bác Bu câu trả lời cũng hơi...THỪA!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ở bên " phây" bu tui mới có bài "Lại nói chuyện dê", kể rằng bấc Vũ Nho ở blogspot có bài lục bát:

      Tái DÊ chấm với tương gừng
      Ăn vào khí thế phừng phừng như DÊ
      Mình về ta chẳng cho về
      Hôm sau lại tiếp tái DÊ, tương gừng...

      Bu trả lời và cũng tự dặn minh
      Không cho anh cũng cứ về
      cho dù em nguýt, êm chê, em cười
      Lạy em cả nón lẫn tơi
      Để cho anh sống ơi người anh thương

      Rủ thêm bà xã thì chưa chắc, nhưng một mình thì bu bụng bảo dạ cũng rảo xem ở Vũng Tàu có nhà hàng tái dê chấm tương gừng không hihi

      Xóa
  9. Bác Bu mà có vào mấy nhà hàng đặc sản dê diếc ở Vũng Tàu cũng phải xem chừng, không phải chuyện xơi dê xong "phừng phừng" xung quá như các bác đã bàn, mà coi chừng cái phừng phừng, cái xung của chủ quán. Ăn xong bữa tái dê nó tính cái "biu" hai chục triệu thì khổ, hì hì!

    Trả lờiXóa
  10. Đúng là giá trên tời rồi. Chết. chết!!

    Trả lờiXóa
  11. nghe bác kể chuyện dê làm em...phát thèm

    Trả lờiXóa