Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2009

NHANH VÀ CHẬM

                                  Tĩnh tâm khất thực (Thai Land) blog ruchung

 

Ông bạn láng giềng ruchung trên blog Plus có bài SỐNG CHẬM như sau:

 

Những năm gần đây, chúng ta thường nghe nói nhiều đến khái niệm sống chậm trên báo chí, cũng như các diễn đàn về cuộc sống. Như vậy có nghĩa là con người của thời hiện đại hậu công nghiệp, thời đại sống nhanh, sống gấp được khởi phát từ những năm 1960 ở phương Tây đã đến lúc phải thức nhận (chữ của cố giáo sư Trần Quốc Vượng), phải tìm kiếm một phương án khả dĩ để giải phóng bản thân trong thế giới hiện đại đầy mệt mỏi và vô tình: phải sống chậm lại! Suy cho cùng, thực chất, về cơ bản đó là con đường tương tự con đường mà nhân loại đã từng trải qua.

Không phải đợi đến bây giờ, mà trước khi cuộc sống trở nên gấp gáp như hiện nay, năm 1948, Liên Hiệp Quốc đã công bố "thư nhàn" là quyền của con người, nhưng phải hàng chục năm sau câu chuyện sống chậm mới được tính đến. Năm 1999 triết lý thư nhàn  của LHQ trở thành hành động cụ thể khi ở nước Ý ra đời phong trào thành phố chậm. Chưa đầy mười năm sau, hơn 65 thành phố khác ở châu Âu tham gia phong trào, và đến nay, hơn 300 thành phố trên thế giới noi gương nước Ý xây dựng thành phố chậm với những tiêu chí rất đơn giản và truyền thống: Môi trường sạch, yên tĩnh, kiến trúcẩm thực truyền thống, sản xuất thủ công mỹ nghệ, kinh tế ổn định…Ở nước ta, một số đô thị lớn đã bắt đầu phải tính đến chuyện này.

Như vậy, mục tiêu của sống chậm không gì khác là giúp cho con người  nhận thức được giá trị của triết lý thư nhàn để sống tốt hơn, cân bằng hơn và có điều kiện quan tâm đến nhau hơn mà thôi.

Vì lẽ đó mà tác giả Carl Honoré đã viết hẳn một cuốn sách có nhan đề rất trực tiếp: Ngợi ca sống chậm nhằm phân tích thấu đáo tác dụng của sự sống chậm rãi, thư nhàn và kiên nhẫn, gần với cách sống thiền của người phương Đông để tiết chế sự gấp gáp, căng thẳng của cuộc sống hiện đại. .

Tuy nhiên, sống chậm không phải lúc nào cũng tốt.  Không thể tuyệt đối hoá sống chậm trong cuộc sống đương đại, bởi nếu không, chúng ta sẽ lại rơi vào một cực đoan khác, phiền toái và mệt mỏi không kém cuộc sống vội vã hiện nay. Đó là sự đan cài hợp lý của cuộc sống. Bạn ấy đưa lên khá nhiều ảnh, Bu chỉ chọ lại bốn tấm sau

 

                                                Tránh bão (Đồng Hới)

 

                                              Chiều 30 tết (chợ Đồng Hới)

 

                                             Nhỡ chuyến (Thuận An- Huế)

 

                                             Bơi trãi (sông Hương - Huế)

 

 Comment của Bulukhin:

Con người có tật rơi từ cực đoan này đến cực đoan khác.  Sống chậm quá thì muốn nhanh lên, nhanh lên chán muốn chậm lại.  Bạn ruchung chọn tốc độ chậm để có những bức ảnh lạ, trong đó ưa nhìn hơn cả là bơi trãi (sông Hương). Nhưng liệt nó vào trường phái nào , ấn tượng,  siêu thực, hiện thực huyền ảo… ? Và hết thảy mọi bức ảnh đều chọn tốc độ chậm thì thế nào nhỉ?  Nhân thể hỏi bạn ruchung bức ảnh cô gái dưới đây được chụp với tốc độ nào ?

 

Bạn ruchung trả lời Bu

 

Chụp chậm là để thể hiện sự nhanh (cần thiết) trong nhiều cảnh huống tự nhiên của cuộc sống, ngay cả trong sống chậm. Đưa với mật độ cao (lấy thịt đè người nhỡ các blogger ghé xem có đủ số lượng để họ tin điều Ruchung nói) các bức ảnh này là để chứng minh luận điểm: ngay trong sống chậm cũng không thể tránh được sự nhanh (vội) ở rất nhiều tình huống, chứ không có ý định chơi nghệ thuât. Tuy nhiên, nếu có bức nào vô tình rơi sang bên nghệ thuật thì Bác ủng hộ Ruchung tôi nhé, như bác có ghi nhận bức Bơi trãi ấy. Bác gửi sang nhà Ruchung tôi một em bé chụp nhanh (tốc độ cao), nhưng không rõ em tôn thờ sống nhanh, hay sống chậm, khiến bà xã Ruchung tôi bối rối cả hai ngày nay (bối rối nhanh, nhưng bình thân… chậm). Lúc nào rỗi, Ruchung tôi sẽ còm sang nhà Bác bức ảnh tương tự và Bác quan sát bác gái phản ứng nhanh chậm thế nào để chúng ta cùng hội thảo (nhanh hay chậm là tuỳ dữ liệu) nhằm tìm đối sách, chứ không thế này thì tiêu cực quá. Mong Blogger chuyên nghiệp Bulukhin quan tâm đến Ruchung tôi nhiều hơn nữa. Cám ơn Bác

11 nhận xét:

  1. Zip không bao giờ có khái niệm sống "Nhanh và chậm". Nhanh để đuổi bắt cái không có, chậm để hoài vọng một cái gì đó viễn vông!

    Không nhanh không châm. Thong dong mà đi mà sống. Có người bảo rằng sống như Zip là "không thức thời". Cũng có người bảo "Zip ơi sống như thế là không thức thời!"

    Vậy thì "thức thời" là cái gì? Vậy thì nhanh và chậm là như thế nào?

    Trả lờiXóa
  2. Trong guồng quay của xã hội thời đương đại, bất cứ cái gì chậm đều bị đào thải!

    Nhưng hỡi ơi, chậm với tiêu chuẩn nào? Nhanh với tiêu chuẩn nào?

    Hoa mười giờ nở rchậm, nó bình dị gần gũi nhưng nó không bao giờ lỗi thời. Và thực tế là nó nở hoa rất chậm!

    Fast Foud rất nhanh nhưng không phải ai cũng có thể chấp nhận!

    Trả lờiXóa
  3. "Con người có tật rơi từ cực đoan này đến cực đoan khác"

    Vậy thì tốt nhất đừng cực đoan!

    Con người có thể đi từ thái cực khác. Nhưng dù ở thái cực nào, vẫn còn cái Tâm!

    Trả lờiXóa
  4. Trong cái chậm, có cái nhanh, trong nhanh có chậm…Nhiều khi con thấy bây giờ cuộc sống tất bật quá, cứ bị quay như chong chóng, nên đôi lúc con cũng muốn minh chậm lại một chút để nhìn lại những gì đã, đang xảy ra…dừng lại để nghỉ chân 1 chút rôi bước đi tiếp chú ah!

    Chúc cô chú cuối tuần thật vui!

    Trả lờiXóa
  5. Con người là một cỗ máy tinh vi có thể tự điều chỉnh để thích hợp với môi trường. Ví dụ hai bác có suy nghĩ nhanh quá hay chụp ảnh với tốc độ chậm quá thì tự điều chỉnh bằng cách nhìn vào ảnh cô gái để lấy lại cân bằng! hehehe

    :D

    Trả lờiXóa
  6. Nhanh chậm cũng như sáng tối, ngày đêm, âm dương... cái dân Âu Mỹ hiện đại khoa học tiến bộ kỹ thuật giờ đâm quay ra nghiên cứu Thiền, triết học Đông phưng... còn dân Á Đông mình vẫn mê mẩn xe hơi, điện thoại di động... Cũng như ông vua ấy, yến tiệc mãi một hôm có đứa láu cá cho xơi rau muống chấm tương thế mà khen ngon rối rít...

    Trả lờiXóa
  7. Theo em, song nhanh hay cham tuy moi nguoi, cai quan trong la phai biet lam chu toc do cua minh.

    Trả lờiXóa
  8. Nhanh thì quay cuồng chóng mặt , chậm thì chỉ thấy muộn màng . Làm sao để có thể biết hài hoà nhanh - chậm ? Khó nhỉ !
    Một chiếc lá sắp lìa cành , rơi vèo , mấy người nhìn thấy được cái run rẩy , quyến luyến k nỡ xa cành của lá ?
    Dẫu cuộc sống đang cuốn người ta đi , không cho ngơi nghỉ , mình vẫn thấy mình luôn là kẻ sống chậm . Thế đấy !

    Trả lờiXóa
  9. Nhanh, chậm tùy theo thời thế. Ấy mới là người thức thời. Chẳng thể vội vàng phóng xe bạt mạng giữa một con phố đông đúc. Nhưng không thể trơ mắt ra chờ sóng thần đến cuốn mình đi dù biết là khó lòng chạy thoát. Nói là nói thế... chứ em thì biết quái gì đời đâu mà bày vẽ nhanh, chậm. :D

    Trả lờiXóa
  10. Ngày xưa người ta nghĩ:" Nhất nhật thanh nhàn nhất nhật tiên". Cuộc sống hiện đại cho người ta nhiều tiện nghi, có thể đi đến nói mình muốn thay vì ngồi ngắm giả sơn để tưởng tượng, nhưng mặt trái của nó là sống gấp...
    Nhanh chậm cũng là tương đối, nhưng có được sựu yên tình, thanh nhà trong tâm hồn thì mới hạnh phúc được. Bác Bu bây giờ có vẻ có cái đó rồi.

    Trả lờiXóa
  11. Em dừng lại và nhìn rất lâu vào hình cô gái cuối cùng và thấy hay hay khi sống chậm trong thời điểm này. hihihiiiii

    Trả lờiXóa